Thanh Kiến Công Rắn Cắn Gà Nhà Vua Gia Long
Trong lịch sử Việt Nam, hai câu nói “Rước voi về giày mả tổ” và “cõng rắn cắn gà nhà” thường được dùng để chỉ trích vua Lê Chiêu Thống và vua Gia Long. Những câu này đã tạo nên một hình ảnh tiêu cực về hai vị vua, khiến nhiều người mặc định họ là kẻ bán nước. Tuy nhiên, đánh giá lịch sử không thể chỉ dựa vào những lời truyền khẩu đơn giản. Bài viết này sẽ làm sáng tỏ bối cảnh mà hai vị vua ấy phải cầu viện ngoại bang.
Bối Cảnh Lịch Sử Khi Cầu Viện
Cần nhấn mạnh rằng hành động cầu viện không hề đơn giản và thường xảy ra trong tình huống bất đắc dĩ. Không chỉ riêng vua Lê Chiêu Thống hay Gia Long, nhiều nguyên thủ quốc gia khác cũng đã từng phải tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài khi đất nước đang lâm vào tình trạng nguy cấp. Quan hệ giữa các quốc gia luôn mang tính toán và lợi ích chứ không phải lúc nào cũng là sự giúp đỡ vô tư.
- Vua Lê Chiêu Thống (Lê Duy Kỳ) cầu viện quân Thanh khi triều đại của ông đang suy yếu.
- Vua Gia Long (Nguyễn Phước Ánh) muốn phục hồi vương triều Nguyễn sau thời kỳ hỗn loạn.
- Cả hai vị vua đều đối mặt với áp lực lớn từ các thế lực trong nước và bên ngoài.
Sự Khó Khăn Trong Quyết Định Cầu Viện
Khi đứng trước những lựa chọn khó khăn, các vị quân vương thường phải cân nhắc kỹ lưỡng để tìm cách giữ gìn đất nước với thiệt hại ít nhất có thể. Hành động cầu viện quân đội nước ngoài có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng cho dân tộc nếu không được thực hiện khôn ngoan.
Lịch sử Việt Nam ghi nhận rằng không có vị vua nào cố ý “bán nước”, mà tất cả đều xuất phát từ hoàn cảnh khó khăn mà họ phải đối mặt. Các quyết định này đôi khi phản ánh nỗi sợ mất mát hơn là sự tham lam hay ngu muội.
Trường Hợp của Vua Lê Chiêu Thống
Lịch sử đã chỉ trích nặng nề vua Lê Chiêu Thống vì việc cầu viện quân Thanh, nhưng điều này cần được nhìn nhận trong bối cảnh cụ thể của thời đại đó. Triều đại Lê đã suy yếu nghiêm trọng với sự nổi lên của các thế lực như Trịnh Bồng và Tây Sơn. Vua Chiêu Thống bị áp lực lớn để duy trì cơ nghiệp gần bốn thế kỷ của nhà Lê trong một tình hình rối ren như vậy.
Năm 1786, sau khi Nguyễn Hữu Chỉnh đánh tan quân Trịnh, vua Lê tưởng rằng mình có thể khôi phục vương quyền nhưng lại thất bại vì sự phản bội của những người thân cận.
Khi bị buộc phải chạy khỏi kinh thành, hoàng tử và thái hậu đã sang Trung Quốc để cầu cứu nhà Thanh. Cuối cùng, quân Thanh đã đưa ông trở lại Hà Nội với danh hiệu “An Nam Quốc Vương”. Tuy nhiên, quyết định này đã dẫn đến việc xâm phạm lãnh thổ Việt Nam bởi quân đội ngoại bang.
Sự Quay Ngược Của Nghịch Cảnh: Vị Vua Gia Long
Không giống như trường hợp của vua Lê Chiêu Thống, Gia Long cũng đối mặt với một hoàn cảnh đầy thử thách sau khi triều Tây Sơn lên ngôi. Với mong muốn phục hồi dòng họ Nguyễn Phước và lấy lại vùng đất do tổ tiên để lại, ông buộc phải liên minh với nhà Thanh để chống lại kẻ thù nội bộ cũng như ngoại bang.
Gia Long không chỉ đấu tranh cho quyền lợi cá nhân mà còn cho sự tồn tại của toàn bộ vương triều Nguyễn trong cuộc chiến chống lại quân Tây Sơn và các thế lực khác.
Tìm Hiểu Sâu Hơn Qua Các Nhân Tố Khác Nhau
Mỗi quyết định lịch sử đều mang theo cái giá phải trả rất cao cho cả dân tộc. Những sai lầm trong quá khứ không nên bị kết án nhẹ nhàng mà cần hiểu rõ chúng diễn ra dưới sức ép như thế nào từ nhiều phía khác nhau – từ nội bộ đến yếu tố ngoại lai tác động vào vận mệnh đất nước.
- Triều đại gắn liền với Đất nước: Mọi hành động chống lại triều đại đều bị xem là chống lại quốc gia đó.
- Nho giáo ảnh hưởng sâu sắc đến tư tưởng chính trị: Quan niệm về “Mệnh Trời” khiến các vị vua cảm thấy trách nhiệm gì đó nặng nề hơn bình thường.